Câu chuyện sau chiếc áo Grab Bike.
- Phan Uyen
- Sep 11, 2018
- 3 min read
Updated: Sep 12, 2018
Chuyến bay Huế - Tp HCM hạ cánh lúc 3h sáng, thành phố không ngủ lặng im, yên tĩnh mát mẽ đến lạ kỳ. Một tay kéo vali, một tay cầm quyển sách còn đọc dang dở, miêng ngái ngủ lê thê bước trong sáng sớm mờ, vừa đến cổng sân bay thì các chú xe ôm, taxi, grab bike vô vập đến. Thì ra còn nhiều người như vậy thức cùng thành phố - thức vì miếng cơm manh áo thường ngày.

Kì kèo mãi vẫn chưa được cái giá vừa túi tiền cho tôi về nhà, mặc kệ cứ đi bộ đến đâu hay đến đó, dù sao trời cũng mát, thử tận hưởng xem cảm giác nhà có mà chưa thể về. Bỗng đâu đó có anh chàng nhỏ nhỏ, mặc áo Grab với âm giọng bắc đến hỏi han: em đi đâu, anh book grab cho em nhé..., rồi chiếc miệng khéo léo đưa giá lên gấp đôi. Tôi không đi, tôi mặt lạnh tanh đáp: giá vậy đi bộ về cũng được. Rồi tôi bỏ mặc hắn bước tiếp, miệng ngáp dài. Đi được một quãng, hắn chạy tới bảo tôi sẽ chở tôi với giá gốc, bo thêm cho hắn 5k. Tôi nhìn hắn như bất động 5s, rồi bảo: vậy nói sớm đỡ mắc công không. Hắn cười khì và nhanh nhèn chạy lại dắt xe đón tôi. Hắn còn không cho tôi đội mũ bảo hiểm, bảo mũ khó đội lắm, để hắn đội cho. Tôi nhìn hắn với cặp mắt khó hiểu, và một chút e dè.
Không bỏ bất cứ chia sẽ nào,
KHÔNG CÓ CÂU CHUYỆN NÀO LÀ VỚ VẪN.
Liên tục suy ngược bạn sẽ ra những thấu hiểu rất con người và dung dị.
Lên xe hắn đèo, hắn bắt đầu luyên thuyên từ chuyện nọ đến chuyện kia. Hắn kể về những con đường, về những chuyến đi, về chuyến bay đầu tiên của cuộc đời hắn, về câu chuyện mà những năm tháng qua hắn trải mình. Chất giọng đậm âm vị bắc, sức truyền cảm từ giọng nói khá mạnh, ấm ấm, nhẹ nhàng; hỏi ra mới biết hắn đến từ quê Bác - Nghệ An. Đến hôm nay cũng đủ 1 năm hắn vào SG lập nghiệp, tay trắng ngày nào giờ cũng có kha khá tiền trong tay, những ngày đầu năm vỉa hè, ăn bánh mì từ thiện, uống nước đá miễn phí, lăn le khắp các con đường tìm nguồn sống, tìm lối đi hướng về. Sau nhiều ngày quyết tâm bắt đầu với grab, hắn bảo 1 năm rồi có bao nhiêu mối quan hệ ngang dọc, nghe được câu chuyện lời khuyên của khách hàng, tìm được cách lăn lộn SG những năm sắp tới..., cái miệng hắn ghê gớm lắm. Hắn bảo áo giáp con người nhiều lắm, biết cách ẩn mình sẽ có ngày sáng chói, ngọc càng quý càng ẩn. Một kẻ mọt sách doanh nhân đi grab nuôi thân, kiếm kế kinh doanh, kiếm mối quan hệ phát triển, có phải là quá cao tay không. Bụng tôi 8 phần khâm phục. Hăn khen tôi có khuôn mặt đầy đủ, có nốt ruồi duyên; à thì ra đó là lí do hắn muốn đội mũ cho tôi để nhìn cho kĩ. Hắn chở tôi cũng vì có lí của hắn, 30 phút chở tôi về nhà hắn có thể kiếm thêm 1 khoản thay vì đứng đợi khách khác béo bở hơn, 30 phút về nhà hắn có thể làm tôi thích hắn và bo thêm tiền, 30 phút chở tôi về nhà hắn có thể biết tên cuốn sách tôi đang cầm trên tay, đó là cách 1 tên mọt sách yêu kinh doanh đi grab bike đang làm. Tôi cảm thấy đồng cảm vô cùng, tôi nhìn thấy đâu đó con người mình ở một kẻ không quen biết có chiếc miệng lanh lợi. Dù sao tôi cũng cảm thấy vui vui. Đến nơi tôi đưa thêm 10k cho hắn, hắn nhìn tôi thật lâu và nói, không không, nếu người khác sẽ bo thêm gấp đôi, còn với tôi hắn có vẽ gượng gạo, hắn mượn quyển sách, chụp lại cái tên và đợi tôi vào nhà sau đó đi tiếp những cuộc khách mới. Chân nặng nhọc lê từng bước lên cầu thang, đầu vẫn thôi không nghĩ về hắn, một kẻ có tiền đồ!
Thật ra, ai cũng có câu chuyện của riêng mình, bạn cũng vậy tôi cũng vậy, chỉ là câu chuyện của bạn có thật sự mang đến cho người khác sự hài lòng. Dùng cái miệng gây dựng tiền đồ cũng chỉ có những người thật có duyên.
Kommentare